Thi thoảng vợ mình hay joke mà nói: “Cứ cho Chiến ăn no xong là anh ngồi làm việc suốt cả ngày được ấy nhỉ, không cần bất cứ một thứ gì khác nữa….”
Cũng không hẳn là luôn như vậy, bởi vì đó là joke mà. Tuy nhiên điều đó là sự thật với mình trong một khoảng thời gian cách đây chừng 1 năm, khi mình đang có sự thay đổi về công việc và đi công tác triền miên, ít có dịp được ở cạnh gia đình. Cũng chính vì đó mà mình thỏa sức “vùng vẫy” với công việc. Bắt đầu làm việc từ 8 giờ sáng và thường kết thúc vào khoảng từ 10 đến 12 giờ đêm, làm việc trên xe, làm việc vào ngày nghỉ cuối tuần, và có ngày làm việc đến sáng sớm.
Một kỉ niệm thú vị của mình là trong một chuyến công tác, hết giờ làm việc thì cả team (bao gồm cả người anh mà mình nhắc đến sau đây) quyết định ra ngoài để xả stress và cũng trải nghiệm không khí cuối tuần của người Úc xem nó như thế nào. Do có một số công việc còn đang dang dở nên mình quyết định mang máy tính đi vào bar để phòng khi team Việt Nam cần thì có thể làm việc được luôn. Và đúng nó đã xảy ra, mình lôi máy tính ra ngồi làm việc ngay trong bar trong khi mọi người xung quanh đang enjoy bia tươi của Úc…
Có lẽ vì thấy mình là người dành nhiều thời gian cho công việc nên một người anh đồng nghiệp thân thiết đã dặn dò mình một điều trước khi anh nghỉ việc. Đại ý như sau:
“Chú mày phải nhớ lấy lời anh, công việc thì bỏ vào túi quần sau. Để khi về nhà hay đi ăn ấy hả, thì ngồi đè lên…. Sếp ấy hả, cũng ngồi lên hết cho anh. Gia đình là quan trọng nhất. Vợ con thì cho vào túi quần bên phải, để khi nhớ thì có thể “cho tay vào” được luôn. Còn ví tiền, chìa khóa xe thì cho vào bên trái, để khi cần thì thò tay vào là lấy được luôn. Chú phải nhớ lấy lời anh”
Trước đó cũng có một lần khác, mình có dịp về nhà 1 buổi tối sau đó hôm sau lại đi công tác ngay. Khi gặp mình, anh cũng dặn một câu: “Chú phải rất biết ơn vợ chú, vì nó phải rất là chịu đựng, thông cảm khi chú cứ đi biền biệt như vậy. Lúc nó cần thì chú không ở cạnh. Vào đứa không hiểu, nó cứ nổi đóa lên thì chú làm gì được?”
Quả thực những lời mà anh nói khiến mình suy nghĩ rất nhiều…. Dù những lời đó có rất mộc mạc nhưng rất đúng và trân thành.
Hy vọng câu chuyện này là có ý nghĩa với bạn,
Cheers,